5 ván bài poker đáng nhớ nhất trong sự nghiệp của tôi

5 ván bài Poker hay nhất đến từ WSOP 2010

Hành trình vô địch của tôi năm 2010 có nhiều ván bài Poker hay nhất. Đây đều là các trận đấu tôi khó có thể quên trong chặng đường Poker của mình. Ngoài ra, tôi cũng chia sẻ thêm một trận đấu tại One Drop 2015 để bạn cảm nhận sự căng thẳng của một cuộc đối đầu hấp dẫn khác.

Ván bài với Matt Affleck

Nếu hỏi về những ván bài Poker kinh điển, có lẽ tôi  sẽ gọi tên cuộc đối đầu với Matt Affleck ở vòng 16  người chơi tại WSOP 2010.  Đây có lẽ là ván bài định mệnh nổi tiếng nhất trong sự nghiệp của tôi.

Ở vòng này,  tôi đang dẫn đầu chip và chạm trán Matt Affleck – người có số chip nhì bảng lúc đó. Ở pre-flop, tôi cầm đôi J (J♣ J♦) tại vị trí cut-off, trong khi Affleck cầm đôi A (A♠ A♥) ở nút (button).  

Affleck 3-bet nâng cược với đôi A khủng của anh ấy, và tôi quyết định chỉ call thay vì tố thêm. Thú thực, nhìn lại tôi mới thấy đó là quyết định mạo hiểm – nếu chơi lại bây giờ, có lẽ tôi đã chọn chiến thuật khác thay vì chỉ call với đôi J trước một đối thủ mạnh. Dù sao, flop ra 10-9-7 khá nguy hiểm.

Cuộc chiến với Matt Affleck kinh điển
Cuộc chiến với Matt Affleck kinh điển

Tôi check, Affleck cược 5 triệu vào pot ~8 triệu, và với đôi J, tôi theo (call) để xem bài tiếp theo. Turn ra Q, tạo ra khả năng straight draw cho tôi (tôi cần một 8 hoặc K để hoàn thành sảnh). Lúc này, dù có thêm cửa sảnh, tôi vẫn nghĩ mình có thể đang thua. Thực sự, giữa tiếng ồn khán giả và áp lực máy quay, đầu óc tôi lúc đó “như một mớ hỗn độn” – tôi không thể đoán chắc Affleck đang giữ bài gì​.

Bất ngờ, Affleck all-in toàn bộ chip. Đây là khoảnh khắc cực kỳ căng thẳng: nếu tôi bỏ bài, tôi vẫn còn nhiều chip nhưng sẽ mất ngôi đầu vào tay Affleck; nếu tôi theo và thua, tôi sẽ mất một lượng chip khổng lồ và tụt lại. Tôi dừng lại suy nghĩ khá lâu. Affleck kể lại rằng khi anh ấy all-in và không thấy tôi call ngay, anh ấy biết mình đang dẫn trước.

Đúng vậy, tôi lúc đó phân vân tột độ – đây có lẽ là quyết định khó khăn nhất của tôi trong giải. Cuối cùng, linh cảm và tính toán xác suất khiến tôi quyết định call. Tôi lật đôi J, Affleck mở đôi A – tôi thua tại thời điểm đó, nhưng chưa phải không còn cơ hội. Tôi có 10 outs để chiến thắng: bất kỳ lá J, 8 hoặc K nào trên river sẽ giúp tôi lật ngược tình thế.​

Cả khán phòng nín thở chờ river. River ra lá 8! Tôi hoàn thành sảnh 7-8-9-10-J, trong khi Affleck tan vỡ vì thua bằng một bad beat kinh hoàng. Khoảnh khắc đó, cả phòng như vỡ òa rồi lặng đi – một tiếng ồ sửng sốt đồng loạt vang lên, cảm giác như thế giới ngừng quay trong vài giây​.

Đối đầu với Michael “The Grinder” Mizrachi

Cũng  tại WSOP 2010, tôi có cơ hội đối  đầu với The Grinder tại bàn chung kết.  Anh là một trong những cao thủ giàu kinh nghiệm nhất bàn final năm đó. Tôi biết anh ấy rất nguy hiểm, nên khi có cơ hội, tôi quyết tâm loại anh ấy. 

Highlight poker chuyên nghiệp ở bàn chung kết, có một ván bài tôi cầm đôi A và đã chơi chậm (slow-play) một cách có chủ ý để gài bẫy The Grinder. Tôi chỉ call nhẹ nhàng các vòng đầu để Mizrachi tưởng tôi không mạnh, và rồi kết cục anh ấy mắc bẫy, dồn chip vào pot đúng lúc tôi sẵn sàng. Kết quả, tôi knock-out Mizrachi ở vị trí thứ 5 bằng cú bẫy đôi A thành công.

Khiến  đối thủ mất cảnh giác mà úp cú chót
Khiến  đối thủ mất cảnh giác mà úp cú chót

Việc loại một đối thủ sừng sỏ như Mizrachi mang lại cho tôi sự tự tin rất lớn và củng cố vị trí chip leader khi bàn final còn lại 4 người. Đây là ví dụ điển hình cho việc thay đổi tốc độ chơi: đôi khi kiên nhẫn chờ bài lớn và che giấu sức mạnh có thể mang lại hiệu quả tối đa, đặc biệt khi đối thủ vốn quen với lối chơi chủ động của bạn.

Trận đấu poker ấn tượng là cuộc đối đầu với Joseph Cheong

Tại WSOP 2010 khi chỉ còn 3 người – tôi, Joseph Cheong và John Racener – thế trận trở nên căng thẳng tột độ. Lúc này tôi và Cheong có số chip gần ngang nhau, đều bỏ xa Racener. Cheong là một tay chơi trẻ rất xuất sắc và hiếu chiến, anh ấy liên tục gây sức ép trong suốt bàn final. Đã có lúc tôi và Cheong chơi công kích qua lại suốt hai chục ván bài liền gần như tránh đụng đến Racener (người có ít chip hơn). Rồi ván bài định mệnh của bàn final diễn ra – nhiều người sau này gọi đó là một trong những hand kịch tính nhất lịch sử WSOP.

Khi đó blinds rất cao (600k/1,200k với ante 200k), tôi và Cheong đều có khoảng 95 triệu chip mỗi người​. Ở vị trí button, Cheong raise 2,9 triệu với một hand khá bất ngờ: A♠ 7♥ (A-7 không đồng chất)​ . 

Chiến thắng với hand bài cực mạnh
Chiến thắng với hand bài cực mạnh

Ở big blind, tôi nhìn xuống thấy Q♣ Q♦ – đôi Q, một hand cực mạnh trong tình huống 3-handed. Tôi 3-bet lên 6,75 triệu để thử phản ứng của Cheong​. Ngay lập tức, Cheong 4-bet lên 14,25 triệu – động thái tố lại này cho thấy anh ấy cũng rất tự tin. 

Tôi cân nhắc trong giây lát rồi quyết định 5-bet lên 22,75 triệu, chủ đích tuyên bố rằng mình có bài mạnh​. Thật không ngờ, sau vài giây suy nghĩ, Cheong 6-bet shove all-in – anh ấy đẩy hết ~95 triệu chip vào pot! Tình huống này quá kịch tính: đây là một pot khổng lồ, ai thua sẽ chỉ còn lại vài BB và gần như chắc chắn bị loại sau đó.

Với đôi Q trên tay, tôi phải quyết định nhanh nhưng tỉnh táo. Ở bàn 3-hand này, meta-game giữa tôi và Cheong rất “level”: cả hai chúng tôi đều biết đối phương có thể đang tố láo với bài không quá mạnh. 

Theo lối đánh aggressive new-school, Cheong hoàn toàn có thể 6-bet bluff nghĩ rằng tôi cũng chỉ 5-bet với hand trung bình. Tuy nhiên, ngược lại cũng có rủi ro: nếu Cheong thực sự có bài khủng (như A-A hay K-K), đôi Q của tôi sẽ gặp đại họa. Sau vài chục giây căng thẳng, tôi call all-in với đôi Q – tôi chọn tin rằng trong range của Cheong, A-7 (hay các hand yếu) có xác suất cao hơn là monster hand. 

Cheong mở bài và mọi người sửng sốt: anh ấy chỉ có A-7 offsuit, đúng là một bluff cực lớn trong tình huống này​! Tôi thở phào khi thấy mình dẫn trước, nhưng vẫn phải tránh 5 lá bài cộng đồng nguy hiểm. Bàn chia ra 9♥ 3♦ 2♣ 6♠ 8♠ – không có quân Át nào xuất hiện, đồng nghĩa đôi Q của tôi giữ vững​. Pot này gom về ~177 triệu chip – được coi là pot lớn nhất trong lịch sử WSOP Main Event tính theo số chip​​.

Ván bài poker hay nhất: Heads-Up với John Racener

Sau khi loại Cheong, tôi bước vào trận đấu tay đôi cuối cùng với John Racener cùng lợi thế chíp quá lớn (lúc này tôi có ~188 triệu, Racener chỉ khoảng 30 triệu)​. Tôi biết chỉ cần không mắc sai lầm nghiêm trọng, chức vô địch khó thoát khỏi tay mình. 

Kế hoạch heads-up của tôi là chơi chắc chắn, tận dụng lợi thế dẫn chip để “mài mòn” đối thủ. Racener là một người chơi giỏi nhưng ở tình thế short-stack, anh ấy chọn lối đánh rất thận trọng – gần như fold hoặc limp hầu hết các hand đầu heads-up​.

Cuộc đối đầu đầy căng thẳng với giá trị lớn 
Cuộc đối đầu đầy căng thẳng với giá trị lớn 

Tôi chủ động raise ở đa số ván khi cầm bài, buộc Racener dần dần mất chip do blind/ante. Có thể nói, giai đoạn heads-up diễn ra chậm rãi, với việc tôi kiên nhẫn chờ đợi Racener mắc sai lầm hoặc buộc phải all-in với bài marginal. 

Xem đầy đủ trận đấu tại đây: Video

Cuối cùng, sau 43 ván đấu heads-up, thời cơ định đoạt đến: Racener đẩy all-in với K♦ 8♦ và tôi lập tức call với A♠ J♥ – một bài mạnh trong tình huống này​. Bài của tôi dẫn trước và sau khi 5 lá bài chung được chia, K-8 của Racener không cải thiện được. Tôi giành chiến thắng heads-up và trở thành nhà vô địch WSOP Main Event 2010! Chiến thắng này mang về cho tôi 8,94 triệu USD và chiếc vòng tay vàng danh giá.

Cuộc gặp gỡ  Bill Klein tại High Roller for One Drop 2015

Sau WSOP 2010, tôi tiếp tục theo đuổi poker chuyên nghiệp, tham gia nhiều giải đấu lớn nhỏ khắp thế giới. Một trong những giải đấu đáng nhớ nhất với tôi là High Roller for One Drop 2015 – sự kiện từ thiện với mức buy-in lên tới 111.111 USD. Tôi chọn đây  là  ván bài đáng nhớ  vì thể hiện  sự tiến hóa  trong phong cách chơi của mình. Tại đây, tôi   đã  có chiến lược, sự lạnh lùng  và kiểm  soát hoàn  toàn nhịp độ  trận đấu.

Bill Klein là doanh nhân chơi lỳ lợm và khó đoán. Khi đó, tôi đang nắm chip nhỉnh hơn một chút và hai người chúng tôi đều còn sâu stack, đủ để chơi chiến thuật nhiều tầng. Mức blinds 200.000/400.000 và ante 50.000. Bill Klein ngồi ở vị trí small blind, tôi ở big blind. 

Tôi đã biết kiểm soát bàn cược
Tôi đã biết kiểm soát bàn cược

Klein mở raise lên 1 triệu với Q♦ 10♦ – một hand khá ổn trong heads-up. Tôi nhìn xuống thấy A♠ 4♠ – một bài không quá mạnh, nhưng đủ tốt để 3-bet, đặc biệt khi tôi có vị trí ổn. Tôi nâng lên 2,6 triệu và Klein call.

Flop xuất hiện: 10♣ 4♣ 2♠. Tôi có middle pair (đôi 4) cùng backdoor flush draw, trong khi Klein có top pair (đôi 10). Tôi quyết định c-bet nhẹ 1,8 triệu vào pot 5,4 triệu nhằm giữ áp lực. Klein call.

Turn ra 4♦ – tôi hoàn thành trips 4, một bài cực mạnh trong heads-up. Tôi tiếp tục bet 4 triệu và một lần nữa Klein call, cho thấy anh ấy đang nắm hand khá mạnh, có thể là TPTK (top pair top kicker)  hoặc overpair.

River xuất hiện J♠ – không ảnh hưởng nhiều đến cục diện. Pot lúc này đã vượt mốc 20 triệu chip. Sau vài giây suy nghĩ, tôi quyết định all-in, một pha đẩy toàn bộ chip với mục đích buộc Klein phải đưa ra quyết định khó khăn nhất: cược cả giải đấu vào một bài không chắc chắn. Anh ấy suy nghĩ rất lâu – gần 3 phút – trước khi chọn fold. Tôi lật bài, để lộ trips 4 – như một lời tuyên bố rõ ràng: “Tôi đến đây để thắng, và tôi biết chính xác mình đang làm gì.”

Nhìn lại những ván bài then chốt, tôi rút ra rằng: muốn vô địch một giải đấu lớn, bạn vừa cần chơi tốt xuyên suốt, vừa phải biết tỏa sáng ở vài khoảnh khắc quyết định. Những hand như với Affleck hay Cheong cho thấy sự kết hợp giữa kỹ năng, bản lĩnh và không ít may mắn. Tôi tự hào vì ở các thời điểm áp lực nhất, mình đã dám đưa ra quyết định táo bạo (dám call all-in lớn, dám slow-play bẫy đối thủ mạnh) và giữ được cái đầu lạnh để thực hiện chúng.