Chiến thắng tại Main Event không phải là chuyện một sớm một chiều – nó là kết quả của sự chuẩn bị kỹ lưỡng về cả kỹ năng lẫn tâm lý. Cách thắng WSOP 2010 là bài học quý giá tôi muốn chia sẻ đến mọi người hâm mộ Poker.
Đăng ký tham gia giải đấu lớn tron giới Poker là quyết định khó khăn của tôi vì khi đó, tôi cũng chưa thực sự tự tin vào trình độ của mình. Tuy vậy, với từng bước chuẩn bị kỹ lưỡng và tinh thần sẵn sàng đốn đổ mọi đối thủ, tôi đã thành công tại giải đấu này.
Quá trình chuẩn bị trước giải
Trước thềm giải đấu năm 2010, tôi đã dành nhiều tháng rèn luyện không ngừng. Mỗi ngày, tôi chơi poker nhiều nhất có thể – cả trực tiếp lẫn trực tuyến – để giữ cho kỹ năng của mình thật “nhạy”.
Đặc biệt, tôi tập trung vào các trận sit-and-go và các giải đấu nhỏ, mô phỏng tình huống bàn cuối để sẵn sàng cho mọi kịch bản. Việc chơi thường xuyên giúp tôi bắt nhịp tốt với nhịp độ giải đấu dài ngày như Main Event.

Bên cạnh rèn luyện chiến thuật WSOP, tôi chú trọng xây dựng một mindset vững vàng. Trước giải, tôi tự nhủ đây sẽ là một marathon chứ không phải cuộc đua nước rút. Bởi chúng ta đều hiểu rõ, Main Event kéo dài nhiều ngày, vì vậy sự bền bỉ và tập trung dài hạn là chìa khóa.
Tôi đặt mục tiêu từng ngày một: chỉ cần tập trung chơi tốt qua mỗi ngày thay vì nghĩ ngay đến bàn chung kết hay số tiền thưởng khổng lồ. Nhờ đó, tôi giảm bớt áp lực và giữ được đầu óc tỉnh táo.
Chiến lược chung của tôi là chơi kỷ luật nhưng chủ động. Là một người từng chơi cash game chuyên nghiệp, tôi có xu hướng chơi tấn công và đọc tình huống nhanh. Tuy nhiên, ở giải đấu lớn, tôi biết cần kết hợp giữa sự kiên nhẫn và sự quyết đoán.
Tôi chọn chiến lược thăm dò đối thủ ở những vòng đầu, hạn chế rủi ro không cần thiết, nhưng sẵn sàng tăng tốc tấn công khi thấy cơ hội rõ ràng. Mục tiêu là tích lũy chip dần dần, xây dựng stack đủ lớn để làm chủ cuộc chơi ở giai đoạn sau.
Hành trình vượt qua các vòng đấu tại WSOP 2010
WSOP Main Event 2010 quy tụ đến 7.319 người chơi, và hành trình tiến tới chức vô địch của tôi trải qua nhiều chặng với những điều chỉnh chiến lược phù hợp mỗi giai đoạn. Dưới đây là cách tôi đã tiếp cận từng bước của giải đấu:
Giai đoạn đầu – giai đoạn vòng loại
Ở những ngày đầu tiên, cấu trúc blind còn thấp và stack của mọi người khá sâu. Tôi chơi thận trọng và chọn lọc hand kỹ càng, tránh những tình huống variance cao. Mục tiêu của tôi là sinh tồn qua ngày – không nhất thiết phải dẫn đầu sớm, nhưng phải xây dựng một nền tảng chip ổn định.

Tôi tận dụng những cơ hội khi gặp đối thủ yếu để gom chip, nhưng tuyệt đối không mạo hiểm tất cả ở giai đoạn này. Kinh nghiệm cho tôi biết rằng bạn không thể vô địch nếu bị loại sớm, nên ưu tiên hàng đầu là tránh sai lầm lớn. Đồng thời, tôi cũng quan sát kỹ phong cách của các đối thủ trên bàn để chuẩn bị cho các điều chỉnh sau này.
Vượt qua vòng loại – Thử thách ngày càng lớn
Khi giải đấu tiến dần đến vòng trong, tôi nhận thấy nhiều người bắt đầu chơi chặt hơn để đảm bảo có tiền thưởng. Lúc này, tôi chủ động tăng cường độ tấn công. Với một stack trên trung bình do tích lũy từ những ngày trước, tôi thực hiện nhiều raise và re-raise để cướp blind/ante từ những đối thủ đang chơi an toàn.

Đây là thời điểm quan trọng để xây dựng lợi thế chip. Tất nhiên, tôi luôn cân nhắc tình huống cụ thể – chỉ gây áp lực khi cảm thấy lợi thế, còn gặp đối thủ sẵn sàng chơi lớn thì tôi chọn giảm tốc để bảo toàn chip. Nhờ điều chỉnh linh hoạt, tôi đã vượt qua vòng này một cách thuận lợi và bước vào nhóm những người còn lại với một lượng chip dồi dào.
Giai đoạn cuối – Tiến dần đến chung kết
Ở chặng này, mọi ván bài đều có thể định đoạt cục diện, nên tôi càng tập trung cao độ. Tôi tận dụng hình ảnh big stack (người nhiều chip) của mình để áp đảo các stack nhỏ – thường xuyên đẩy all-in họ khi cảm thấy họ yếu, buộc họ phải quyết định khó khăn nếu muốn trụ lại.
Tuy nhiên, tôi cũng nhận ra các đối thủ còn lại đều rất tài năng; một số gương mặt nổi bật như Michael “The Grinder” Mizrachi hay Joseph Cheong bắt đầu trở thành người chơi ở bàn của tôi. Vì vậy, tôi phải đa dạng hóa chiến thuật: đôi khi chơi chặt lại một chút để quan sát và tránh đụng độ không cần thiết với đối thủ nguy hiểm, nhưng ngay sau đó lại bất ngờ gây áp lực để họ không bắt bài được tôi.
Chính sự linh hoạt này giúp tôi luôn ở thế chủ động. Kết quả là tôi tiến vào November Nine (bàn chung kết 9 người diễn ra vào tháng 11) với vị trí chip leader – nắm 65,975 triệu chip, dẫn đầu toàn bộ bàn cuối. Dù có lợi thế, tôi hiểu rằng mọi thứ chưa ngã ngũ; bàn cuối quy tụ toàn cao thủ, và một sai lầm cũng có thể trả giá bằng cả giải đấu.
Bàn chung kết
Bàn final năm đó thực sự “sừng sỏ” với những cái tên đáng gờm: Michael Mizrachi, Joseph Cheong, John Racener, John Dolan, Matt Jarvis… Tất cả đều chơi rất hay, buộc tôi phải đạt phong độ cao nhất.
Bước vào bàn cuối, tôi xác định không được phép chủ quan dù đang dẫn đầu về chip. Tôi áp dụng lối chơi aggressive có chọn lọc – tiếp tục raise đều đặn để gây sức ép, nhưng tuyệt đối tránh các tình huống all-in coinflip không cần thiết khi chưa phải heads-up.

Một điểm thú vị là khi đấu heads-up với John Racener (đối thủ cuối cùng), tôi đã thay đổi nhịp độ: thỉnh thoảng chơi chậm lại bằng cách limp thay vì raise để đối thủ bối rối về chiến thuật của tôi. Sự cân bằng giữa tấn công và điềm tĩnh đã giúp tôi duy trì lợi thế suốt bàn chung kết. Từng đối thủ lần lượt bị loại và cuối cùng tôi bước vào ván đấu quyết định với Racener cùng lợi thế chip gần 6:1.
Tâm lý thi đấu và kiểm soát áp lực tại WSOP
Thi đấu tại Main Event là thử thách không chỉ về kỹ thuật poker mà còn về sức mạnh tinh thần. Xuyên suốt giải đấu, tôi luôn ý thức kiểm soát cảm xúc và giữ một cái đầu lạnh. Có những thời điểm áp lực cực lớn – ví dụ, khi tiến sâu gần bàn kết, khán giả reo hò, ống kính máy quay chĩa vào từng hành động của tôi.
Căng thẳng diễn ra trực tiếp trên sóng truyền hình
Thú thực, lần đầu ngồi bàn truyền hình trực tiếp, tôi cũng hơi căng thẳng, nhưng kinh nghiệm chơi ở vài bàn trước đó đã giúp tôi dần quen. Tôi tự nhủ: “Hãy quên máy quay đi và chơi như bình thường”. Bí quyết của tôi là tập trung hoàn toàn vào ván bài, coi mọi thứ xung quanh như mờ đi. Khi tâm trí bận rộn với việc phân tích hand và đối thủ, tôi không còn chỗ cho sự lo lắng.

Kiểm soát cảm xúc khi thắng thua là cực kỳ quan trọng. Trong poker, sẽ có lúc bạn gặp vận đen hoặc mắc sai lầm. Tôi cũng không ngoại lệ. Điều làm nên khác biệt là khả năng đối mặt và vượt qua những khoảnh khắc đó. Tôi luôn cố gắng giữ cảm xúc ổn định – không quá phấn khích khi thắng lớn, và không đánh mất bình tĩnh khi thua bài.
Chẳng hạn, có ván tôi thua một pot lớn khiến số chip giảm đáng kể, nhưng tôi lập tức hít thở sâu, tự trấn tĩnh để tránh tilt. Ngược lại, sau mỗi lần thắng đậm, tôi kìm hãm sự phấn khích để không chơi lỏng lẻo hơn ở ván sau. Kỷ luật bản thân trong cảm xúc đã giúp tôi trụ vững trước những biến động.
Áp lực còn đến từ kỳ vọng bên ngoài
Trở thành chip leader và đặc biệt là khi lọt vào November Nine, tôi phải đối mặt với sự chú ý lớn từ giới truyền thông và cộng đồng poker. Suốt quãng nghỉ vài tháng trước bàn chung kết, lịch trình của tôi kín mít các buổi phỏng vấn, sự kiện quảng bá… Thậm chí, mỗi lần giải lao ngắn giữa các phiên chơi, tôi cũng bận rộn với máy quay và ống kính – đây thực sự là “chướng ngại vật” thêm cho nhà vô địch.

Tuy nhiên, tôi học cách cân bằng: hoàn thành trách nhiệm truyền thông nhưng không để nó làm xao nhãng mục tiêu chính. Tôi xem những hoạt động đó như một phần của hành trình và tận hưởng chúng ở mức vừa phải, đồng thời vẫn ưu tiên thời gian luyện tập và nghỉ ngơi hợp lý trong giai đoạn chuẩn bị bàn cuối. Việc giữ nhịp chơi poker thường xuyên (đặc biệt là online) trong quãng nghỉ giúp tôi không “rỉ sét” kỹ năng khi trở lại bàn đấu.
Tóm lại, sức mạnh tinh thần là nền tảng cho mọi quyết định tôi đưa ra. Tôi tin rằng một người chơi poker giỏi phải vừa có trí tuệ sắc bén, vừa có tâm lý vững vàng. Trong suốt giải, tôi luôn nhắc nhở bản thân giữ sự khiêm tốn, tập trung vào hiện tại và tin tưởng vào quá trình chuẩn bị của mình. Chính điều này giúp tôi vượt qua được áp lực nghẹt thở trên hành trình đến ngôi vô địch.
Suy ngẫm sau chiến thắng tại WSOP
Khi lá bài cuối cùng lật mở và tôi nhận ra mình đã trở thành nhà vô địch, cảm xúc thật khó tả – vỡ òa, lâng lâng và mãn nguyện. Ước mơ lớn nhất đời tôi đã thành hiện thực. Ngay khoảnh khắc đó, tôi giơ hai nắm tay lên trời, tận hưởng tiếng reo hò của khán giả và ôm chầm lấy bạn bè trong đội cổ vũ. Tôi nhớ mình đã nói: “Thật không thể tin nổi, một giấc mơ đã thành sự thật! Chiến thắng này mang rất nhiều ý nghĩa với tôi, và sau khi bình tâm lại, tôi có vài suy ngẫm sâu sắc.

Giá trị của sự nỗ lực và chuẩn bị
Nhiều người nhìn vào số tiền 9 triệu đô hay chiếc vòng tay và nói tôi “gặp may”. Đúng, poker luôn có yếu tố may mắn, nhưng may mắn chỉ mỉm cười khi bạn đã sẵn sàng đón nhận nó. Tôi tin rằng chính hàng ngàn giờ luyện tập, những lần mài giũa chiến thuật, những kinh nghiệm tích lũy từ cả chiến thắng lẫn thất bại trước đó đã tạo nền tảng cho tôi đi đến cuối con đường.
Tôi thường nói rằng: “Muốn chiến thắng poker, may mắn thôi chưa đủ – bạn cần sự chuẩn bị kỹ lưỡng và rèn luyện không ngừng”. Chiến thắng này là minh chứng rõ ràng nhất cho triết lý đó. Mỗi quyết định đúng đắn tôi đưa ra tại WSOP 2010 đều có dấu ấn của kinh nghiệm thực chiến mà tôi đã tích lũy.
Tầm quan trọng của bản lĩnh và đam mê
Đăng quang Main Event là đỉnh cao trong sự nghiệp một người chơi poker, nhưng với tôi, đó không phải là đích đến cuối cùng. Sau chiến thắng, tôi hiểu rằng thành công thực sự nằm ở việc bạn duy trì và phát triển phong độ ra sao sau vinh quang.
Rất nhiều nhà vô địch thế giới trước đây gặp khó khăn sau khi thắng lớn – một phần vì mất động lực, phần khác vì áp lực danh hiệu. Tôi thì cảm thấy chức vô địch này càng hun đúc thêm đam mê trong tôi.

Quả thật, ngay năm sau và các năm tiếp theo, tôi tiếp tục miệt mài thi đấu khắp thế giới. Tôi tham gia nhiều giải lớn nhỏ, và nhờ giữ vững tinh thần cầu tiến, tôi đã đạt thêm những thành tựu mới. Đáng nhớ nhất là năm 2015, tôi giành chiến thắng sự kiện $111.111 High Roller for One Drop tại WSOP và một giải High Roller tại WSOPE, bổ sung thêm hai chiếc vòng tay WSOP vào bộ sưu tập
Những kết quả đó khẳng định rằng chiến thắng năm 2010 không phải ăn may nhất thời – nó là cột mốc khởi đầu cho một hành trình chinh phục dài hơn. Tôi học được rằng thành công không phải đích đến, nó là một hành trình: vô địch đã khó, giữ vững phong độ sau vinh quang càng khó hơn.
Xem xét lại quan điểm về sự thành công
Trước đây, như bao người chơi poker khác, tôi nghĩ vô địch Main Event và có thật nhiều tiền là thành công tột đỉnh. Giờ đây, sau khi đạt được nó, tôi thấy thành công không chỉ đo bằng tiền bạc hay danh hiệu, mà còn ở cách mình trưởng thành và tác động đến người khác.
Ngay sau giải, tôi đã trích 100.000 USD từ tiền thưởng để làm từ thiện, đóng góp cho Quỹ Trẻ em của đội hockey Montreal Canadiens. Tôi làm vậy vì biết ơn cộng đồng và muốn chia sẻ may mắn của mình với những hoàn cảnh kém may mắn hơn. Đối với tôi, đó là một phần ý nghĩa của thành công – dùng thành công của bản thân để mang lại điều tốt đẹp cho xã hội.
Kết luận
Hành trình vô địch WSOP Main Event 2010 của tôi là sự tổng hòa của chuẩn bị chăm chỉ, chiến lược linh hoạt, bản lĩnh trước áp lực và một chút may mắn ở thời khắc quyết định. Tôi chia sẻ câu chuyện này với hy vọng truyền cảm hứng cho các bạn – những người đam mê poker – rằng không có thành công nào đến dễ dàng, nhưng nếu bạn kiên trì rèn luyện, giữ vững niềm tin và học hỏi từ mỗi ván bài, thì một ngày kia thành công sẽ mỉm cười với bạn.

