Khi người ta biết đến tôi, họ thường gắn tên tôi với WSOP 2010 – với vòng tay vàng, với 8,9 triệu USD tiền thưởng, và với hình ảnh một tay chơi trẻ người Canada bước lên đỉnh cao của poker thế giới. Nhưng với tôi, một trong những kỷ niệm sâu sắc nhất, có sức ảnh hưởng lớn nhất đến con người mình, lại không liên quan trực tiếp đến poker.
Đó là một sự kiện xảy ra vào cuối năm 2011 – khi tôi bị cướp ngay tại nhà riêng và phải đối mặt với một thử thách không nằm trên bàn poker. Đó là khoảnh khắc nằm giữa ranh giới rất thật của sự sống, tổn thương và lòng tin.
Khi mọi thứ bị tước đoạt – kể cả cảm giác an toàn
Đó là một đêm tháng 12 lạnh giá ở Montréal. Tôi vừa trở về sau một chuỗi giải đấu quốc tế, trong lòng tràn đầy năng lượng và kế hoạch cho năm mới. Nhưng tôi không ngờ rằng chỉ vài giờ sau, mọi thứ sẽ đảo lộn hoàn toàn.

Tôi bị phục kích tại nhà riêng bởi một nhóm người – những kẻ đột nhập có vũ trang, trói tay chân tôi, hành hung và lục tung mọi ngóc ngách để cướp tài sản. Chúng lấy đi tiền mặt, chiếc đồng hồ Rolex Daytona quý giá, vòng tay WSOP danh giá – và hơn hết, lấy đi cảm giác an toàn mà tôi từng có trong chính ngôi nhà của mình.
Cảnh sát sau đó đã bắt được thủ phạm, và tệ hơn nữa, một trong những người liên quan là bạn gái cũ của tôi. Câu chuyện được truyền thông đưa tin rộng rãi và cuộc sống cá nhân của tôi bỗng trở thành chủ đề bàn tán. Đó không chỉ là một vụ cướp – đó là một cú tát thẳng vào sự tin tưởng, một lời nhắc rằng cuộc sống thực có thể tàn nhẫn hơn bất kỳ bad beat nào trên bàn poker.
Khoảnh khắc đó dạy tôi điều gì?
Thành thật mà nói, trong vài tuần đầu sau biến cố, tôi như người mất phương hướng. Dù không bị tổn thương nghiêm trọng về thể chất, tôi mang trong mình một cảm giác trống rỗng – không phải vì mất tài sản, mà vì niềm tin bị phản bội và sự mong manh của cuộc sống được phơi bày quá rõ ràng.

Nhưng chính trong những ngày đó, tôi bắt đầu suy nghĩ sâu hơn về con đường mình đã đi, con người mình muốn trở thành, và điều gì thực sự quan trọng. Tôi dần hiểu ra rằng:
- Chiến thắng lớn nhất không phải là vòng tay WSOP, mà là khả năng đứng dậy sau khi cuộc sống ném bạn xuống đất.
- Sự nổi tiếng là con dao hai lưỡi – nó mang lại cơ hội, nhưng cũng dễ khiến bạn trở thành mục tiêu.
- Sức khỏe, lòng tin và sự bình yên trong tâm trí là những tài sản quý giá không đo bằng tiền.
Tôi bắt đầu rèn luyện thể chất nghiêm túc hơn, thiền định đều đặn, dành thời gian cho những người thực sự quan trọng, và xây dựng lại nhịp sống đơn giản, có chiều sâu.
Tôi đã trở lại với một phiên bản khác – mạnh mẽ hơn, tỉnh táo hơn
Tôi không để biến cố đó biến mình thành người hoài nghi, nhưng tôi học được cách chọn lọc lại mối quan hệ, cách lắng nghe trực giác nhiều hơn, và quan trọng nhất – không bao giờ đánh đổi sự an toàn tinh thần để lấy thêm một chút danh tiếng hay tiện nghi phù phiếm.

Kể từ đó, tôi tiếp tục thi đấu poker, nhưng với một tinh thần khác. Tôi không còn thấy mình là “người vừa vô địch WSOP” nữa, mà là một người đã trải qua ánh sáng, đi qua bóng tối, và chọn sống theo cách trưởng thành hơn.
Có những ký ức bạn không bao giờ muốn trải qua lần nữa nhưng lại biết ơn vì chúng đã xảy ra. Với tôi, vụ cướp năm 2011 chính là một khoảnh khắc như vậy. Nó không làm tôi dừng lại với poker, cũng không phá vỡ con người tôi. Trái lại, nó giúp tôi sống sâu hơn, biết trân trọng hơn, và hiểu rõ giá trị của sự bình yên.
Và đôi khi, trong sự tĩnh lặng sau một ván đấu căng thẳng, tôi nhớ lại những khoảnh khắc đó – như một lời nhắc rằng: “Cuộc sống luôn lớn hơn mọi ván bài. Và chính cách ta đối mặt với những cú ngã mới nói lên ta là ai.”

